watch sexy videos at nza-vids!

truyenyy.sextgem.com

HomeTruyện sex dài kỳNhóm MMẹ con

truyện sex mẹ con 5




Phần 5


Tôi chợp mắt thiếp đi một lúc. Linh tính báo mơ hồ đang có người đứng nhìn tôi. Mở mắt ra tôi thấy thằng cún đang xoay lưng về phía giường tôi, còn bóng nó đăm đăm nhìn sâu vào tấm gương nơi bàn phấn.

Tôi cảm thấy cô đơn dữ dội. Tôi vừa trải qua giấc mơ làm tình với anh. Dù chỉ là hư cảnh song tôi vẫn nghiệm ra cái sự lớp nhớp nơi giữa háng. Tôi biết rằng dục vọng vẫn tiềm ẩn trong tôi, dù anh đã xa bao năm.

Bằng chứng hễ chợt nghĩ đến anh tự dưng hai đâu vú săn cứng lại. Tôi tờ mờ như đang được anh sờ sờ bóp bóp chúng. Có lúc tôi nhận ra cả những cú liếm sột soạt làm quầng và bầu vú tôi nhỉnh bóng hẳn lên. Tôi đưa tay rờ, một nỗi ấm len ra khắp cùng vồng ngực.

Trông và nhận ra con, tôi hỏi cho có hỏi : mấy giờ rồi, sao con không đi nằm mà còn đứng đó. Thằng bé ca cẩm : con học căng thẳng quá nên đầu đau như búa bổ. Nó đưa cả hai bàn tay lên xoa rối khắp đầu.

Tôi thương con vô cùng. Nhùng nhằng suy nghĩ nhanh và tôi hiền từ giương thẳng hai cánh tay về phía nó, âu yếm nói : xề vào nằm cạnh mẹ, mẹ ủ và xoa đầu cho. Miệng tôi liến thoắng kêu than : tội nghiệp con tôi, học hành cơ cực quá.

Chưa chi thằng bé đã dơm dớm nước mắt. Nó lật sấp bàn tay quẹt nhanh nơi khóe mắt. Tôi lại nhắc : vào đây với mẹ. Vừa nói tôi vừa dịch người vào, nhường cái chỗ ấm nhất cho con. Nó xà vào, ngoan thật ngoan, sụt sịt như trẻ mỏ.

Tôi nhấc đầu chăn len lên, nó ngả vào ngay. Cùi chõ nó cọ nhẹ lên một bên vú tôi, tính nó vẫn thế, con giai mà bẽn lẽn như con gái. Thỉnh thoảng cu cậu vẫn chợt lẻn vào phòng, gặp lúc tôi đang ngồi bàn phấn là hắn ỏn ẻn tiến dần tới. Cu cậu nhìn tôi không chớp trong gương, y hệt lối nhìn của anh và khen nức khen nở : chẳng cần phải điểm trang, mẹ của con vẫn nhất.

Nó rê cặp mắt khắp lượt, ngắm nghía tôi từ trên xuống dưới và phê phán bâng quơ : mẹ dạo này có da có thịt, trông càng hấp dẫn. Thấy trên người tôi chỉ độc chiếc nịt vú bày hây hây hai gò ngực bóng lộn, nó châm chọc : mẹ còn ngon lắm, sao mẹ không chọn ai tiến thêm bước nữa cho đỡ buồn.

Tôi nhìn sững nó, nhột nhạt và đáp băng băng : không, mẹ chẳng muốn bận thân nữa, vả lại mẹ còn phải lo cho con. Thằng bé nào đã chịu thua nên khẳng định : mẹ đừng lo con ngăn cản, con nhất định đứng về phía mẹ yểm hộ việc này. Mẹ nên lấy chồng, đừng quyến luyến bố mà uổng đời đi.

Tôi vờ vặn hỏi nó : mày không sợ mẹ lấy chồng rồi bị ông ấy giành mất ti, lấy đâu chỗ lâu lâu mày lại giúi cùi chõ vào cọ quet, hay lúc mày đòi sờ ngậm ti thì kiếm đâu ra. Thằng bé trơ trơ ứng đáp như cụ non : lấy chồng thì lấy mà ti vẫn là ti. Lúc nào ông ấy giữ thì giữ, còn không thì con xin.

Ngúc ngắc thế nào nó lại dốn thêm làm tôi muốn chết đứng : ông ấy muốn độc quyền thì hôm nào con vào ngủ với mẹ, con sẽ đề nghị hai dượng con mỗi người một bên là ổn tất. Tôi mắng yêu con : bố mày, chỉ nghĩ vớ vẩn rồi bàn chuyện tầm phào.

Lúc này cũng thế, thằng bé lăn xà, vô tình hay cố ý khuỷu tay nó vồ oàng vào một bên vú. Tôi nghe tiếng xọp khe khẽ và nhích ngay ra để con thuận đà ngả hẳn ra. Nó líu quíu muốn choàng tay qua ngực tôi, nhưng còn ướm, tôi đun đẩy cho nó thêm bạo dạn : ôm thì ôm cho xong, còn ra vẻ rụt rè. Anh cứ làm như ngây thơ, bố con vờ vĩnh đến giỏi.

Thốt ra xong, tôi mới thấy mình lỡ lời. Thằng nhóc bặp vào ngay : bố làm sao hả mẹ. Tôi lúng túng tìm con đường chuồn. Thằng cún dồn tôi vào con đường cùng : con biết rồi, bố vừa nằm xuống là ôm nghiến mẹ, hôn ngầu nghỉ lên mặt và….

Tôi hình dung nó định nói “ và bố mò sờ mẹ loạng xoạng tứ tung “ nên nói gắt lên : đủ rồi, đừng nói nữa. Thằng bé ngạc nhiên, tròn xoe mắt và miệng há ra. Tôi vuốt ve con : khuya rồi, con học mệt, dựa đầu vào vai mẹ, ngoan, mẹ xoa đầu cho và cố ngủ đi lấy sức.

Nó còn nhướn lên thẽ thọt : mẹ yêu con, mẹ nhé. Tôi hớn hở trong lòng. Tiếng nó thanh vang, ngân nga làm tôi hãnh diện. Tôi hôn chùn chụt lên trán con và dấm dẳng : không yêu mà để anh lớn ngần này còn cho nằm cạnh.

Chả hiểu thế nào, tôi nắm lấy bàn tay con úp vào ngực áo và hỏi bâng quơ : thế này chịu chưa, đấy thỏa mãn mọi sự nhé. Con giai đòi là đòi bằng được, không thì phụng phịu, lè nhè. Thằng nhóc vô giác xòa rộng bàn tay đặt ướm một bên vú tôi, nắn nắn vài cái, nhích mặt mũi sát dần vào người tôi, hít lấy hít để và im ắng.

Tôi nhìn xuống, thằng con không sai một nét với anh. Hàng lông mày đậm như vệt mực tàu, dọc mũi ương ngạnh thẳng băng và con mắt sâu hoăm hoắm, chực như hút hồn người ta. Thằng bé ra chiều hài lòng, ngọ nguậy vài cái rồi lim dim.

Tôi hôn lên trán con lần nữa khuyên bảo : ngủ đi. Vẻ mặt thiên thần của nó chìm đi, chìm đi như mặt hồ đêm óng ả. Tôi lơi cánh tay ôm con ra, ngực đều đều thở. Tôi thả hồn về với anh.

Hồi mới cưới nhau anh rất đỗi hiền từ, nhưng khi quen nhau rồi thì anh suồng sã đến kinh. Từng bước, từng bước anh đưa tôi vào đích nhắm. Anh tập cho tôi bạo dạn từ từ, đôi lần tôi cũng cứng đầu thì anh lại cố thuyết phục tôi.

Giọng anh thiết tha, tôi nghĩ bà nào khó đến mấy cũng phải mềm lòng ưng thuận. Ai đời anh bắt tôi từ đó phải ngủ truồng. Tôi chần chừ, đắn đo, anh khích bác : em còn ngại gì nữa chứ. Anh biết toạc toàng toang em cả rồi còn gì mà khép nép. Này đây, anh thực hành trước để em noi theo.

Rẹc rẹc anh lột phăng quần ra. Cái khúc gân chùng chình lủng lẳng nơi giữa háng trông xùng xùng mà ớn. Anh đặt bàn tay bên dưới nhấc bổng nó lên, chìa ra trước mặt tôi mà hỏi : đấy nó có cạp cắn gì em đâu nà.

Tuy đã nhiều lần nhận hứng nó vào sâu trong người mà tôi vẫn ngờn ngợn. Tôi đâu nghĩ từ vẻ mềm xèo ẻo lả vậy mà khi hung hăng nó cứng được ngay. Nó vùi, nó chọc, nó đâm, nó xoắn làm tôi đến ngất ngây, bải hoải. Nó đưa tôi từ chỗ yên bình đến nổi đình nổi đám rối beng. Nó biến bóng đêm thành ánh sáng, nó cải từ cái vẻ lừ đừ sang nỗi háo hức giòn tênh.

Tôi hét lên : anh đừng nhứ em nữa. Tôi lấy tay che mặt. Anh hấp tấp thả tay vùa ôm chặt lấy tôi, anh nói huyên thuyên : anh xin lỗi, anh sẽ không ép em nữa. Anh xoa tròn bả vai tôi, một tay giữ đầu tôi ngả vào cạnh cổ anh mà an ủi.

Tôi làm nũng anh, giụi mặt cù cổ anh và nép mình nhỏ lại. Tôi cảm nhận sự im lìm của anh. Một lúc lại đâm ra thương anh nên tôi hơi nhếch đầu ra, ngước lên nhìn. Chao ôi ! anh đang nhìn đâu thật xa xa trong khoảng trống, dường như quên cả tôi đang ngả ngớn vòi vĩnh anh.

Tình thương dâng lên ào ào, tôi khẽ gọi : anh. Như bóng đêm chợt được ánh mặt trời bùng lên soi rọi, anh tỉnh hồn đáp : gì đó em. Tôi dấu mặt vào ngưc trần của anh, hôn từng phân da thịt mà nũng nịu : anh giận em hả.

Anh tíu tít đáp : anh nào giận, mà sao giận em được chứ. Tôi khề khà ghé miệng vào tai anh, nhướn gót chân cao cho với kịp chỗ, tôi nói nhanh nói nhẩu sợ đổi ý : anh giúp em cởi quần áo ra đi, em chiều anh.

Rồi tôi nói như tự nhủ với mình : ừ, sao mình dở hơi dở hám thế nhỉ ? Anh ấy yêu mình mà sao mình làm khó dễ anh. Anh bừng tỉnh nhìn tôi đăm đăm như dò hỏi, tôi lại phải cả quyết nói : em thưa thật mà, anh thích thì anh lột em ra đi.

Anh như nín thở, lều khều ngón tay lòn vào từng khoen vạt áo mà tách rời các hạt núp bóp. Tự dưng tôi cũng hồi hộp theo anh. Như một ảo thuật gia, anh tung vạt áo và lộng lẫy một thiên thần hiển hiện ra đời.

Anh xuýt xoa và kêu lên : cha mẹ ôi ! sao em trắng đến thế. Tôi đứng im như pho tượng ngọc thạch. Anh tẩn mẩn gỡ dần, gỡ dần, cái nịt vú lỏng ra, anh run run tóm gọn để nhẹ sang bên, mắt lom lom nhìn cặp vú.

Anh bụm tay che miệng, vậy mà vẫn bật ra tiếng khen : vú em nhìn thích thật. Anh mày mò làm nốt những phần cần làm. Mảnh vải rời khỏi người tôi đến đâu thì lại nghe anh trầm trồ tắc lưỡi. Tới khi cái sịp cuối cùng cũng xong thì anh ngơ ngẩn bệt ra.

Anh xoay người tôi vòng tròn, như nhà điêu khắc soát lại lần chót công trình nghệ thuật mình vừa hoàn thành. Anh đùn đùn chỗ vú, vuốt vuốt dưới lườn, xoa xoa chỗ nổi vun cao, đằn đằn chỗ gò xọp xọp, tôi bị kích thích như mũi bay gọt đẽo khắp người.

Cuối cùng anh à lên một tiếng rõ to, vẻ thỏa mãn. Anh nói ngọng nói nghịu : cám ơn em, cám ơn em của anh. Tôi nghe như có vò nước cam lồ từ trên trời cao đang xối đầm đìa trên thân hình vệ nữ của tôi, như mưa sa, như gió cuốn, như sóng biển dạt dào, như mây trời vấn vít.

Tôi nhìn anh, anh nhìn tôi. Hai linh hồn trần truồng đứng ngắm nhau, hồn nhiên như thủy tổ loài người gặp nhau, không e dè, hổ thẹn. Như có sức vô hình xô đẩy, tôi đưa tay ra, anh đưa tay ra, hai chúng tôi dìu nhau vào khúc luân vũ tuyệt diệu.

Vú tôi trịn lên thịt da anh, khúc gân anh chạm vào thịt da tôi, ngất ngây, ngây ngất. Con đường tình mở lần, mở rộng, rộng mãi.

Tôi rùng rùng người chợt tỉnh. Thằng nhóc ngủ ngon lành, tay vẫn ơ hờ sờ lên vú tôi. Mặt nó ngây thơ, tôi kêu lên : sao mà bố con giống nhau thế !


(Hết Phần 5 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 6 )


Trang chủ
© 2013 - 2013 truyenyy.sextgem.com
Thanks to XTGEM